Chưa đến giây phút cuối cùng được tồn tại trên cuộc đời này và biết được bên cạnh mình lúc đó là ai thì không thể khẳng định được điều gì là mãi mãi. Vậy nên, đừng bao giờ từ bỏ việc tìm kiếm người thuộc về mình, còn nếu thật sự yêu người bên cạnh mình lúc này, hãy giữ chặt người đó bên cạnh bạn cả đời trong sự bằng lòng của cô ấy. Làm được hay không là do bạn, đừng đổ lỗi cho bất cứ điều gì sau những sự chia ly.
Có những người.. tình cảm của người khác họ có thể đưa ra lời khuyên để hàn gắn được còn với bản thân họ.. điều đó lại không xảy ra. Mọi người gặp trắc trở rồi vẫn hạnh phúc, còn họ.. vì sao phép màu mãi không xuất hiện? Cõ lẽ vì họ đã trải qua nhiều đoạn tình cảm, nhiều cung bậc cảm xúc nên người ta mới tìm đến. Ẩn sau những lời góp ý chân thành là những lần đã tự bản thân mình an ủi chính mình để vượt qua. Kinh nghiệm ấy nào có vẻ vang gì, đâu ai muốn mình mang nhiều nỗi đau đâu!
Vậy mà, người đi kẻ đến, tôi vẫn như vậy, hết mình rồi cũng hết khả năng.Nếu muốn ở lại, dù có thể nào cũng sẽ không rời đi, còn nếu đã muốn đi, dù có làm gì cũng chỉ là vô ích. Dần dần, tôi cũng thôi hỏi mình tại sao họ lại rời đi. Cô ấy yêu tôi, cô ta sẽ ở lại, mọi lí do nào cũng chỉ là cái cớ để ra đi. Tôi chỉ ước mình sẽ yêu một người..người đó cũng là người được định mệnh cho tôi ở cạnh suốt quãng đời còn lại. Định mệnh? Nghe thật xa vời, cái gần nhất nằm ở mình thôi.. người kia đến hay đi, chẳng phải đều do mình mà ra sao?
Nếu ước muốn đó thật sự được linh nghiệm, tình yêu không còn ý nghĩa nhiều nữa. Bởi có khó khăn mà vẫn ở cạnh nhau, người ta biết quý trọng mình, đó mới là một tình yêu thật sự. Tình yêu có sự cảm thông chia sẻ và thấu hiểu. Con người chính là như vậy, nửa muốn thế này cho đỡ mệt lòng nhưng nhìn lại sự thật và ý nghĩa của sự việc đó, lại muốn gạt bỏ ý muốn đó đi.
Tình yêu chính là như vậy, không vượt qua được những mâu thuẫn thì không còn ý nghĩa nữa. Tình yêu là thứ phức tạp, biết là đau khổ, dày vò nhưng vẫn cứ yêu. Vì chung quy con người chỉ muốn được hạnh phúc. Sau những nỗi đau đó, bạn sẽ thấy điều đó là đáng giá.
Cuộc sống của tôi giờ đã “lặng” hơn, bình thản hơn trước mọi thứ. Tôi chờ đợi một người hiểu và yêu mình – một sự chờ đợi trong vô định. Chẳng biết khi nào người ấy xuất hiện nhưng tôi vẫn lạc quan sống với suy nghĩ đó. Một người yêu mình, chấp nhận tất thảy về con người mình, dù mình là ai, gia đình mình như thế nào, mình là trai hay gái. Là yêu con người bên trong, thì sẽ có niềm tin cùng mình vượt qua mọi thứ.
Chưa đến giây phút cuối cùng được tồn tại trên cuộc đời này và biết được bên cạnh mình lúc đó là ai thì không thể khẳng định được điều gì là mãi mãi. Vậy nên, đừng bao giờ từ bỏ việc tìm kiếm người thuộc về mình, còn nếu thật sự yêu người bên cạnh mình lúc này, hãy giữ chặt người đó bên cạnh bạn cả đời trong sự bằng lòng của cô ấy. Làm được hay không là do bạn, đừng đổ lỗi cho bất cứ điều gì sau những sự chia ly.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét