Thương gửi ba, người con luôn kính trọng và yêu thương nhất cuộc đời này.
Ba à, mỗi con người sinh ra gắn liền với một số phận; con thấy mình thật may mắn khi được sinh ra và lớn lên trong vòng tay yêu thương của má, sự nghiêm khắc của ba. Ba ít nói, không dạy con nhiều nhưng phận làm con – con hiểu được nỗi niềm mong đợi của ba má khi con đặt những bước chân chập chững bước vào đời. Rồi con cứ mạnh dạn bước đi trên đôi chân mình – cũng đôi lần vấp ngã rồi gắng gượng dậy bước tiếp như những gì ba mong được thấy ở con. Thời gian cứ âm thầm trôi như một lẽ tự nhiên của cuộc sống, hai chị em con dần khôn lớn, trưởng thành và có cuộc sống riêng.
8 năm qua, kể từ năm 2008 ôm ấp biết bao hoài bão của tuổi trẻ bước chân vào Sài Gòn, con còn nhớ như in buổi chiều hôm ấy, một ngày mưa giữa tháng 9, con cầm trên tay số tiền má vừa mới chạy đi vay mượn được, ăn vội chén cơm rồi lên xe. Kể từ đó con ít về nhà hơn, mỗi lần về nhìn ba ngồi một mình tay kẹp điếu thuốc, cứ chập chập lại đưa lên rít một hơi thật sâu rồi thở dài kèm theo làn khói trắng tung tóe bao phủ lấy không gian. Cuộc sống có nhiều điều khiến ba mệt mỏi lắm phải không ba? Con cũng vậy, cuộc sống nhiều lúc cũng khiến con mệt mỏi vô cùng. Những lúc như thế con lại muốn về nhà, muốn về với ba, với má, với chị, về với những người con yêu thương, về nhà con cảm thấy yên bình lắm. Nhưng khi về nhìn những làn khói kia con lại sợ, sợ một ngày con trở về cũng căn nhà ấy, cũng không gian ấy nhưng lại thiếu vắng đi một người. Con sợ làn khói trắng kia mang ba đi mất khi con còn chưa kịp trọn vẹn chữ hiếu.
Ba à! Khi ba đi rồi sẽ không biết gì, nhưng nỗi đau, sự mất mát ba để lại cho má, cho chị em con biết đến bao giờ nguôi hả ba. Ba bỏ thuốc lá đi nha, thay vì mua chất độc đó nạp vào người ba hãy dùng số tiền ấy vào những việc khác có ý nghĩa hơn, để cuộc sống tươi đẹp hơn. Ba có thể mua cho má vài bộ đồ, cho tiền má đi siêu thị. Cuộc đời má còn chưa được một lần khoác lên mình chiếc áo cô dâu, dù ba quan tâm nhưng má vẫn chịu nhiều thiệt thòi, vậy sao ba không làm những việc ý nghĩa hơn cho má vui.
Ba cứ hút thuốc rồi đổ bệnh, nằm xuống đó má lại khổ, chị em con cũng khổ. Má còn trẻ, hy sinh một đời vì chồng vì con đến hơn nửa cuộc đời má còn chưa biết Quy Nhơn ra sao, còn chưa biết được Biển Hồ Gia Lai như thế nào… Hãy bỏ thuốc lá đi ba. Hãy dành thời gian và yêu thương má nhiều hơn. Con tin là ba sẽ làm được, đơn giản vì ba là ba của con! Yêu ba.
FPT Quy Nhơn sưu tầm!
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét